Lá thư đầu năm Bính Thân 2016: Từ Vô chiêu đến Nhất dương chỉ

English Vietnam
Lá thư đầu năm Bính Thân 2016: Từ Vô chiêu đến Nhất dương chỉ
Ngày đăng: 04/01/2021 11:39 AM
Cách đây hai nặm (2014) tội đã viết bài ‘Từ Hữu chiêu đến Vộ chiêu’. Năm nay học vìên lại nhắc: “Sao lâu quá Thầy khộng viết bài cho chúng em đọc vậy?”. Thế là dù làm bịếng tôi cũng viết bài cho học vìên đọc. Đó là lý do tại sao hôm nay bài này ra đời.

    *GSTSKH Bùi Quốc Châu

    Cách đây hai nặm (2014) tội đã viết bài ‘Từ Hữu chiêu đến Vộ chiêu’. Năm nay học vìên lại nhắc: “Sao lâu quá Thầy khộng viết bài cho chúng em đọc vậy?”. Thế là dù làm bịếng tôi cũng viết bài cho học vìên đọc. Đó là lý do tại sao hôm nay bài này ra đời.

    Tên của bài là “Từ Vô chiêu đến Nhất dương chỉ”. Tên bài đúng là có vẻ kiếm hiệp Kim Dung. Mà đúng thật vì cả hai từ ‘Vô chiêu’ và ‘Nhất dương chỉ’ đều là danh từ của võ thuật. Nhưng tại sao tôi lại dùng các từ đặc bịệt của nhà văn Kim Dung (người chuyên viết về kiếm hiệp nổi tiếng cả thế giới mấy chục năm về trước). Tất nhiên phải có lý do. Đó là hai từ này đều để chỉ hai kỹ thuật tuyệt vời của Diện Chẩn, tương tự như hai môn võ độc đáo tròng võ thuật mà Kim Dung đã viết trong các tác phẩm về võ thuật của ông.

    Về Vô chiêu thì tôi đã viết bài nói về kỹ thuật này, là bài ‘Lá thư đầu năm 2014’ (có đính kèm theo bài này để các bạn đỡ mất công đi tìm). Trong bài này tôi sẽ giới thiệu về kỹ thuật chữa bệnh mới mà tôi đặt tên là Nhất dương chỉ.

    Đây là kỹ thuật mà tôi cho là tuyệt vời vì có được 3 tiêu chuẩn sau đây:1) Đạt hiệu quả trị bệnh rất cao 2) Trị được nhiều loại bệnh. 3) Thời gian điều trị ngắn vì không phải tác động nhiều huyệt hoặc nhiều phác đồ. Chỉ có điều là bệnh nhân sẽ hơi bị đau lúc tác động. Nhưng thời gian đau cũng chỉ ngắn, chưa đến 30 giây. 4) Đặc bịệt là nó có thể hỗ trợ với các kỹ thuật khác.

    Đọc đến đây có lẽ các bạn sốt ruột vì có lẽ đến hiện nay chỉ có một số học vìên học trực tiếp với tôi mới bịết kỹ thuật này, do tôi tìm ra cách này là hơn một năm, còn lại thì ít người biết đến kỹ thuật này vì đến hôm nay tôi mới giới thiệu kỹ thuật này lên mạng.

    Thật ra kỹ thuật này cực kỳ đơn giãn nhưng phải dùng với một dụng cụ mà tôi đặt tên là GIỌT SƯƠNG, vì nó giống cây DÒ DAY (tên goi vui là cây Gậy như ý hay Như ý bổng, là món binh khí độc chiêu của Tề Thiên đại thánh chuyên dùng để đánh đuổi yêu quái giúp Tam Tạng đi thỉnh kinh, trong truyện Tây Du Ký), nhưng đầu có hình tròn nhỏ như viên bi và tiết diện(đường kính) chỉ khoảng 1mm. Chính vì nó có đường kính rất nhỏ như giot sương nên tôi đặt tên là GIỌT SƯƠNG để so sánh với cây GIỌT MƯA trước đó, không có đầu dò hình viên bị.

    Kỹ thuật của cây Giot sương thì tôi đặt tên là Nhất dương chỉ vì thường chỉ làm một lần là đã là cắt được cơn đau. Nhiều người hỏi “nhưng làm như thế nào?”. Rất dễ các bạn ạ. Khi bắt đầu chữa thì dùng Cây Như ý bổng (tức cây Dò day) dò tìm SINH HUYỆT trên vùng tương ứng với bộ phận đang có bệnh. Khi đã tìm ra được Sinh huyệt rồi thì lấy Cây GIỌT SƯƠNG, dùng kỹ thuật Nhất dương chỉ ấn nhẹ vào (thẳng góc với mặt da). Khi ấy bệnh nhân sẽ có cảm giác rất đau. Nhưng sau đó khoảng chưa đến 30 giây thì bệnh nhân sẽ có hai phản ứng: một là có thể sẽ cảm thấy rất NÓNG (đến toát mồ hôi) và sau đó, những chỗ đang đau nhức hoặc đang bị bế tắc, khó chiu sẽ giảm ngay, bệnh nhân sẽ cảm thấy dễ chịu, nhẹ nhõm liền. Phản ứng thứ hai là bệnh nhân sẽ có cảm giác TÊ như có một dòng điện nhỏ chay từ từ vào cơ thể (cho nên kỹ thuật này còn goi là ẤN TÊ), đến chỗ bộ phận đang có vấn đề và làm giảm đau ngay lập tức.

    Cần lưu ý là kỹ thuật này KHÔNG CẦN DÙNG ĐẾN PHÁC ĐỒ, có nghĩa là nó thay cho nhiều phác đồ và thường cho kết quả lập tức chứ không như phác đồ thường có kết quả sau khi chữa một thời gian.

    Chính vì thế mà nhiều bạn thích kỹ thuật này dù nó làm cho bệnh nhân hơi đau và trong một số trường hợp nó làm mất thì giờ một chút.

    Qua thực tế tôi thấy kỹ thuật Nhất dương chỉ này chữa được nhiều bệnh khó trị mà trước đó, vài kỹ thuật khác đều không làm được, mặc dù khi áp dụng kỹ thuật này thông thường ta chỉ cần tác động vào vài Sinh huyệt chánh mà thôi. Đó là ưu điểm của kỹ thuật Nhất dương chỉ.

    Một điều nữa, các bạn cần lưu ý là kỹ thuật này thường dùng để chữa các bệnh do Hàn (Lạnh) hơn là các bệnh do Nóng (Nhiệt). Bệnh do Nóng thì các bạn nên dùng cây Giọt mưa với kỹ thuật Mãn thiên hoa vũ hay còn goi là Xâm mứt gừng.

    Kỹ thuật Nhất dương chỉ cũng có tác dụng làm tan U bướu bên trong cơ thể, như Bướu buồng trứng, U xơ tử cung, U xơ tuyến tiền liệt, Ung thư vú, Ung thư tử cung ,U não… vì các bệnh này thuộc Âm (do Hàn mà ra), trong khi các u, bướu ngoài da thường là do Nóng thì phải dùng cây Giọt mưa (thường gọi là cây Xâm mứt gừng) sẽ có kết quả tốt hơn.

    Sau này, tôi nảy ra ý KẾT HỢP Vô chiêu và Nhất dương chỉ thì thấy đạt nhiều kết quả kỳ diệu hơn trước đây, khi không kết hợp hai kỹ thuật độc đáo này lại với nhau.

    Sở dĩ tôi kết hợp hai chiêu thức độc đáo này với nhau vì tôi nghĩ Vô chiêu như là số O (Zero) còn Nhất dương chỉ là số 1(Một). Đây là hai con số vĩ đại vì chúng tượng trưng cho sự khởi đầu (số 1) và sự kết thúc (số Không). Ngược lại, theo Đạo học phương Đông, nó tượng trưng cho Vô cực (số Không) và Thái cực (số 1). Còn đối với cơ thể con người thì Vô chiêu tượng trưng cho Âm hộ, còn Nhất dương chỉ tượng trưng cho Dương vật. Như thế, khi chúng ta kết hợp hai kỹ thuật này lại với nhau thì chẳng khác nào ta kết hợp Âm và Dương lại với nhau và khi đó Vạn vật sẽ thành hình, có nghĩa là sẽ đạt kết quả tốt, cũng có nghĩa là ra sẽ được Hoa thơm, Quả ngọt.

    Đọc đến đây các bạn thấy thế nào? Thấy rất thú vị phải không? Trên thực tế, cách chữa mới này sẽ giúp các bạn đat nhiều kết quả bất ngờ, cả với những bệnh khó chữa. Tuy nhiên, tôi biết các bạn có hơi e ngai vì thường khi làm Vô chiêu sẽ rất mất thì giờ vì khi bệnh nhiều thì trên mặt sẽ xuất hiện rất nhiều sinh huyệt. Cho nên sẽ mất nhiều thì giờ nếu ta làm Vô chiêu.

    Để tránh tình trạng này, ta dùng cây lăn nhỏ, lăn khắp mặt 3 lần để làm giảm bớt số Sinh huyệt xuất hiện trên mặt. Khi ấy ta sẽ dùng que dò huyệt dò tìm những huyệt nào báo đau nhiều nhất để dùng cây Nhất dương chỉ ấn vào ĐIỂM ĐAU NHẤT. Khi ấn vào bệnh nhân sẽ có cảm giác đau trong khoảng chưa đến 30 giây, sau đó sẽ trở thành cảm giác TÊ RẦN như DÒNG ĐIỆN nhỏ chạy lăn tăn đến nơi đang có bệnh. Hiện tượng này kéo dài một thời gian, tùy trường hợp, có thể đến 10-15 phút. Sau đó kết quả rất cao sẽ xuất hiện và bệnh nhân không còn cảm giác tê nữa.

    Tôi vừa trình bày một KỸ THUẬT MỚI, rất đặc bịệt cho các bạn, vì đây là  GIẢI PHÁP CHỮA BỆNH THUẦN TÚY DIỆN CHẨN, KHÔNG CẦN DÙNG ĐẾN LÝ LUẬN ĐÔNG Y HAY TÂY Y NHƯNG LẠI ĐẠT HIỆU QUẢ RẤT KÝ DIỆU, NHẤT LÀ ĐỐI VỚI NHỮNG BỆNH NAN Y VÀ MẠN TÍNH, ĐẶC BIỆT LÀ RÚT NGẮN THỜI GIAN ĐIỀU TRỊ RẤT NHIỀU SO VỚI TRƯỚC ĐÂY. Tôi đặt tên cho kỹ thuật này là Kỹ thuật 0+1  – còn goi là Kỹ thuật KHI VŨ (không gian) TRỤ (thời gian) GẶP NHAU.

    Qua thời gian khoảng hai năm qua, kỹ thuật này cho thấy nó có thể giải quyết rất nhiều loại bệnh khác nhau, từ thông thường như các bệnh do rối loạn chức năng đến các bệnh thực thể và nan y (như u bướu) mà không cần dùng đến phác đồ nào cả.

    Bài viết này là Món Quà Đầu Xuân của tôi dành cho các môn sinh Diện Chẩn, nhất là các bạn không có khả năng nhớ nhiều các phác đồ như tôi. Hi vong là các bạn tìm thấy nhiều điều hay ho và thú vị trong bài viết này.

    (Nha Trang, 5 giờ sáng ngày 29/1/2016)

    Phụ lục:

    Lá thư đầu năm Quý Tỵ:

    Từ ‘Hữu chiêu’ đến ‘Vô chiêu’ (từ Hữu đến Vô)

     Thân gởi các học viên và quí thân hữu trong và ngoài Việt Nam,

    Như thường lệ đầu năm, tôi cố gắng việt một bài để tặng các học trò và quí thân hữu ở VN cũng như ngoại quốc, coi như một món QUÀ TẶNG TINH THẦN của tôi đối với các bạn đã yêu mến, tin tưởng Diện Chẩn và tác giả của nó trong nhiều năm qua.

    Đầu năm thì chắc ai cũng muốn được vui vẻ và khỏe mạnh phải không? Nhưng có nhiều người cho là Diện Chẩn còn quá khó đối với họ vì có quá nhiều Huyệt, Phác đồ và Đồ hình cũng như Dụng cụ. Thực ra không phải tôi không biết điều này nhưng vì bản tánh hay quên và mãi mê sáng tạo cái Mới cho nên có nhiều khi có những cách chữa bệnh tuy cũ lại rất hay mà tôi lại quên không dùng đến hoặc giới thiệu cho các học viên mới. Một trong những cách chữa đó là ĐAU ĐÂU LÀM ĐÓ (DAY ẤN, DÁN CAO, GÕ BÚA, HƠ NÓNG, DAY PHỚT.v.v…), tức là KHÔNG CẦN ĐẾN ĐỒ HÌNH HAY PHÁC ĐỒ, THẬM CHÍ CŨNG KHÔNG CẦN ĐẾN LÝ LUẬN ĐÔNG HAY TÂY Y gì cả.

    Viết đến đây chắc có bạn nói nếu làm như thế thì là ‘đánh võ rừng’ à, có nghĩa là đánh lung tung, múa may lung tung, chẳng có chiêu thức gì cả!? Giống y người chẳng biết võ công gì cả! Và bạn sẽ thắc mắc nếu làm như thế thì làm sao có kết quả được, phải không? Ấy thế là sự thực lại khác đấy các bạn ạ.

    Bạn hãy theo dõi những điều tôi sẽ trình bày tiếp đây để biết ở đời, nhiều khi phức tạp quá, trí thức quá, bác học quá, lại kém hơn là làm theo TỰ NHIÊN, vì TỰ NHIỆN VỐN DĨ LÀ CÁI MẠNH NHẤT mà ta ít khi quan tâm hoặc lầm tưởng là kém hơn cái mà loài người nặn óc nghĩ và làm ra dựa theo những lý luận của mình. Thế mới là lạ.

    Để cho các bạn dễ hiểu, tôi phải kể lại quá trình tư duy căn cứ vào những kinh nghiệm  trên lâm sàng của tôi trong nhiều năm qua để có được ‘chiêu thức’ vừa trình bày ở trên mà tôi đặt tên là TỪ HỮU CHIÊU ĐẾN VÔ CHIÊU (nhái theo Kim Dung, tác giả nhiều bộ sách võ hiệp nổi tiếng từ mấy chục năm trước đây) hoặc TỪ HỮU ĐẾN VÔ (nói theo triết học Đông phương).

    Tại sao tôi lại nói như thế? Đây là y học, có phải võ học và triết học đâu mà lại nói thế? Xin các bạn hãy bình tĩnh. Theo thuyết Nhất nguyên luận ứng dụng trong Diện Chẩn thì tôi có thể nói như thế được vì TẤT CẢ LÀ MỘT mà, có nghĩa là các thứ khác nhau đều có liên quan với nhau, cho nên nếu tôi dùng các từ của Y học và Triết học trong chuyện này  – cũng như từ những vấn đề trong Triết học và Võ học tôi có thể đem áp dụng vào Diện Chẩn nói riêng và Y học nói chung cũng là chuyện bình thường thôi.

    Những vấn đề tôi muốn nói ở đây là HIỆU QUẢ của lý thuyết (cũng có thể gọi là nguyên lý) trong Diện Chẩn, nay như thế nào mà tôi phải coi nó như MÓN QUÀ QUÝ GIÁ để tặng cho các bạn nhân dịp đầu năm mới.

    Thật ra, kỹ thuật hay cách chữa bệnh đơn giản này đã nằm trong lý thuyết TOÀN THỂ hay TOÀN DIỆN mà tôi đã khám phá ra cách đây hơn 20 năm, nhưng vì nhiều lý do tôi đã không trình bày ra, nói quên thì đúng hơn. Vì sao? Vì những phương cách chữa bệnh mà tôi đã giới thiệu với các bạn trong thời gian qua đã đủ cho các bạn chữa được rất nhiều bệnh từ dễ đến khó, cho nên coi như không cần thiết phải nhớ hay dùng CÁCH CHỮA BỆNH CÓ VẺ NHÀ QUÊ và GIỐNG NHƯ MỚI BẮT ĐẦU HỌC này, do nó chả cẩn đến phác đồ, đồ hình hay lý luận Đông, Tây y gì cả.

    Cho đến một ngày tôi gặp những ca bệnh rất khó trị mà dù áp dụng nhiều phác đồ và nhiều cách trị khác nhau cũng không đem lại kết quả mong muốn. Lúc ấy tôi phải ĐỘNG NÃO, tức là tôi phải bình tâm lại và ngồi suy nghĩ xem có cách trị nào mà mình chưa dùng hay không?

    Nghĩ một lúc tôi chợt nhớ đến những gì mà mình đã đọc trong sách Đạo đức kinh của Lão tử, trong đó có nói rằng ‘Đạo chính là Vô Cực’, ‘Vô Cực là cái cực lớn, lớn hơn cả Thái Cực vì từ Vô Cực mới sinh ra Thái Cực, rồi từ Thái Cực sinh ra Lưỡng  Nghi, rồi từ Lưỡng Nghi tức là Âm Dương mới sinh ra Vạn Vật’. Tư tưởng này đã khiến tôi suy nghĩ rằng CÁI ĐƠN GIẢN NHẤT CHÍNH LÀ CÁI CAO NHẤT (chứ không phải CÁI PHỨC TẠP NHẤT LÀ CÁI CAO NHẤT). Và sau đó là các câu nói chí lý  trong Văn học, như ‘viết văn khó nhất chính là ở sự đơn giản’, vì sự đơn giản là cái không phải ai cũng làm được nếu không phải là nhà văn đại tài.

    Những điều nêu trên đã giúp tôi mạnh dạn bỏ qua những phác đồ rườm rà, khó nhớ vốn dựa theo những lý luận của Đông hay Tây y, ngay cả những phác đồ do chính tôi đã tìm ra. Nhưng tôi cũng chưa ngưng dòng suy tưởng mà tôi lại miên man suy nghĩ đến truyện Tiếu Ngạo Giang Hồ, trong đó có đoạn Kim Dung mô tả Lệnh Hồ Xung đấu kiếm với Xung Hư đạo trưởng, người vô địch về kiếm thuật của phái Võ Đang. Lệnh Hồ Xung chì đứng nhìn ông kia một hồi mà chẳng động thủ gì cả (tức là Vô chiêu), mãi đến một lúc sau Xung Hư đạo trưởng phải chấp tay bái Lệnh Hồ Xung và nói rằng “Kiếm thuật của ta không bằng các hạ. Ta xin thua!”. Tôi nghĩ trong đoạn này Kim Dung đã viết theo tinh thần của Lão tử qua tác phẩm Đạo đức kinh của ngài, tức cái VÔ (có nghĩa là KHÔNG, cũng có nghĩa là vô cùng ĐƠN GIẢN) là cái bao trùm cái HỮU (nghĩa là CÓ, cũng có nghĩa là PHỨC TẠP).Trong lãnh vực nghệ thuật hay nhiều lãnh vực khác, kể cả về máy móc, điện tử, vi tính…, làm ra cái ĐƠN GIẢN mà lại cực kỳ HỮU DỤNG thì phải nói là rất khó chứ không phải dễ như nhiều người lầm tưởng.

    Từ những suy nghĩ này tôi thử áp dụng cách điều trị đơn giản nhất mà tôi có thể làm được, tức là ĐAU Ở ĐÂU THÌ TÁC ĐỘNG Ở ĐÓ, nói theo kiểu Diện Chẩn là DÒ TRÊN MẶT HOẶC Ở NHỮNG VỊ TRÍ CƠ THỂ ĐANG CÓ BỆNH, HỄ THẤY CHỖ NÀO ĐAU THÌ TÁC ĐỘNG VÀO CHỖ ĐÓ BẰNG NHIỀU KỸ THUẬT KHÁC NHAU TÙY MÌNH CHỌN, NHƯNG NHỚ LÀ CHỈ NÊN LÀM MỘT KỸ THUẬT NÀO CẦN THIẾT HAY MÌNH THÍCH, CHỨ KHÔNG PHẢI LÀM CÙNG LÚC NHIỀU KỸ THUẬT (ví dụ như: day ấn, gạch nhẹ, dán cao Salonpas, day phớt…) VÀ KHÔNG CẦN PHẢI THEO PHÁC ĐỒ NÀO HAY ĐỒ HÌNH NÀO. Kết quả là tôi giải quyết rất nhanh được bệnh mà trước đây tôi đã dùng rất nhiều cách chữa, nhiều phác đồ khác nhau nhưng vẫn không hiệu quả.

    Tất nhiên là sau đó tôi đã phải lập lại nhiều lần cách trị bệnh vô cùng đơn giản này trên nhiều loại bệnh khác nhau và tôi đều tìm thấy hiệu quả của nó thường là rất cao và có tình dứt điểm nhanh. Đây cũng là cách chữa theo tinh thần DĨ BẤT BIẾN ỨNG VẠN BIẾN, có nghĩa là ta chỉ dùng duy nhất một cách này để trị cho rất nhiều bệnh khác nhau. Khi nào đã dùng nó 3 lần mà không kết quả gì cả hay kết quả kém thì mới đổi qua cách khác hoặc làm ở nơi khác trong cơ thể, như: lưng, bàn tay, bàn chân, loa tai, da đầu.v.v… Từ đấy tôi viết thêm lý thuyết TOÀN THỂ (hay TOÀN DIỆN) và CÁCH CHỮA BỆNH THEO SINH HUYỆT (có nghĩa là không cần phác đồ/đồ hình), chủ yếu là dùng cho những trường hợp mà ta đã dùng các phác đồ hỗ trợ hoặc đặc hiệu mà không đạt kết quả tốt, và đặc biệt cho những người không hiểu hoặc không thích lý luận gì rắc rối, phức tạp, cũng như cho những người ít học hoặc mới học DC.

    Nói lên điều này không có nghĩa là tôi coi thường các cách chữa mà tôi đã tìm ra và đã hướng dẫn cho các bạn, hay cho rằng đây là cách tốt nhất. Thật ra, theo tinh thần TÙY, tức tương đối luận, thì tất cả đều tương đối, nghĩa là có người thích hoặc hợp với cách này nhưng có người lại thích và hợp với cách khác hơn. Chữa bệnh theo kiểu tôi vừa trình bày có thể nhiều khi rất mất thì giờ, hoặc nhiều người bệnh không thể chịu đau nổi khi người chữa phải dò qua nhiều sinh huyệt trên mặt rồi sau đó lại dán cao (hoặc day phớt, day ấn, gõ búa, hơ nóng.v.v…) trên mặt, thay vì chỉ đánh một ít huyệt theo phác đồ đặc hiệu hay hỗ trợ. Cần lưu ý là PHẢI DÒ TÌM VÀ TÁC ĐỘNG VÀO TẤT CẢ CÁC SINH HUYỆT TÌM THẤY TRÊN MẶT HAY BỘ PHẬN KHÁC TRONG CƠ THỂ CHỨ KHÔNG PHẢI CHỈ CÓ MỘT SỐ ÍT HUYỆT Ở KHU VỰC NÀO ĐÓ TRÊN MẶT. Trường hợp bạn sợ bệnh nhân đau hay để đỡ mất thì giờ tìm quá nhiều sinh huyệt trên mặt, bạn có thể dùng cây cào mini cào khắp mặt trước khi dò sinh huyệt. Việc dùng cào mini cào khắp mặt sẽ làm bớt đi số sinh huyệt ở phần nông của da mặt. Nhờ vậy chỉ còn lại một số sinh huyệt ở phần sâu của da mặt. Lúc ấy ta sẽ dùng cách khác (ví dụ dán cao hay day phớt…) tác động để làm mất các sinh huyệt ấy đi.  Lưu ý: Nếu các bạn không có cào mini có thể dùng cây LĂN NHỎ lăn khắp mặt 3 vòng hoặc dùng QUE DÒ gạch khắp mặt 3 lần cũng đạt kết quả tượng tự như cào mini, có nghĩa là sẽ làm giảm số lượng sinh huyệt ở phần nông của bộ mặt. Sau đó ta chỉ tác động vào các sinh huyệt còn lại. Như vậy sẽ đỡ mất thì giờ hơn.

    Tóm lại, qua kinh nghiệm mà cũng rất hợp lý là ta chỉ nên áp dụng cách chữa này khi nào ta đã dùng những cách đã có theo bài bản mà không hiệu quả. Hoặc gặp trường hợp bệnh đã lan ra khắp các cơ quan nội tạng trong cơ thể thì bấy giờ ta cần phải tác động toàn diện trên cơ thể theo lý thuyết TOÀN THỂ này.

    Phương cách trên giống như xe hư ít thì sửa tại chỗ hay sửa nhẹ thôi, nhưng nếu xe bị hư gần như toàn diện thì phải đổi xe hoặc đại tu (sửa lại hoàn toàn), chứ không thể chỉ sửa ở một chi tiết nào đó của xe với một ít dụng cụ và thời gian sửa quá ngắn. Nói khác đi, bệnh nặng – như liệt nửa người, ta phải chịu khó CHỮA TOÀN THÂN và CHỮA LÂU mới mong đạt được hiệu quả cao và bền được.

    Để kết thúc bài này, tôi xin nhắc lại rằng cách chữa bệnh mà tôi vừa trình bày cũng chỉ là một trong nhiều cách chữa để các bạn TÙY chọn. Vì theo nguyên lý Âm Dương, bao giờ bên cạnh cái hay cũng có cái dở; bên cạnh cái tiện lợi cũng có cái bất tiện. Vấn đề là bạn dùng nó trong trường hợp bệnh nào, người bệnh ra sao, lúc nào và ở đâu thì đạt hiệu quả như ý mình mong muốn.

    Chúc các bạn thành công.

    GSTS Bùi Quốc Châu

    (Ngày 15/1/2013)

    sao sao sao sao sao
    (2 Đánh giá)
    Đánh giá
    GSTSKH Bùi Quốc Châu

    GSTSKH Bùi Quốc Châu

    GSTSKH Bùi Quốc Châu nhà phát minh Diện Chẩn – Điều Khiển Liệu Pháp (Huyệt, đồ hình và dụng cụ hoàn toàn mới, không mang tính kế thừa), Âm Dương khí công (tạo được hiệu quả Âm (mát...) và Dương (nóng....) tách biệt, hoàn toàn khác với tất cả những môn khí công trên thế giới)... Tạo nên 1 trường phái y học mới với những định hướng từ 1980 như đề cao tính dân tộc Việt, tình yêu thương, sự đơn giản để mọi người có thể tự chăm sóc, nâng cao sức khỏe bản thân và gia đình theo hướng chủ động, tự nhiên....
    SHOP DIỆN CHẨN
    Zalo
    Hotline
    DMCA.com Protection Status