Bài TH khóa 1/Hội quán Diện Chẩn BQC – HV NGUYỄN THỊ LAN

Bài TH khóa 1/Hội quán Diện Chẩn BQC – HV NGUYỄN THỊ LAN

Bài TH khóa 1/Hội quán Diện Chẩn BQC – HV NGUYỄN THỊ LAN

Học viên: NGUYỄN THỊ LAN Khóa I – Hội quán Diện Chẩn Bùi Quốc Châu, Hà Nội Sinh viên Sư phạm Lịch sử trường ĐHKHXH&NV – ĐHQGHN
  • Liên hệ

Học viên: NGUYỄN THỊ LAN

Khóa I – Hội quán Diện Chẩn Bùi Quốc Châu, Hà Nội

Sinh viên Sư phạm Lịch sử trường ĐHKHXH&NV – ĐHQGHN

SĐT: 01686917966

BÀI CẢM NHẬN

     Hà Nội ngày 19/5/2016 – một mình lang thang dọc theo bờ hồ Tây lộng gió, tôi miên man với những suy nghĩ mông lung, vô định về đời, về người. Một cô bé sinh viên đại học trẻ tuổi với bao ước mơ và hoài bão. Có những lúc cảm thấy hụt hẫng để rồi nước mắt bất chợt rơi trước những khó khăn.

Dạo bước trên con phố Lạc Long Quân mỗi buổi chiều tà, tôi dừng chân trước số nhà 633 – nơi mà mỗi lần tới đây, tôi đều cảm thấy nhẹ nhàng, bình an đến hạnh phúc. Tôi đến với Diện Chẩn như một cái duyên kỳ lạ, một thứ định mệnh mà tôi cũng chưa bao giờ nghĩ tới. Trở thành một cô sinh viên khóa I của Hội Quán, được học tập dưới mái nhà chung Diện Chẩn 15 ngày qua, được gặp gỡ cô, các bác, các anh,các chị và các bạn, tôi thực sự học hỏi được rất nhiều điều bổ ích. Tôi được nghe cô giảng về “Thuật” – về những phương pháp chữa bệnh vô cùng đơn giản nhưng lại đem tới một hiệu quả bất ngờ. Tôi tò mò với tất cả mọi thứ thuộc về Diện Chẩn. Tôi bỡ ngỡ khi lần đầu tiên tiếp xúc với những dụng cụ trông thật đơn giản nhưng lại vô cùng tinh tế, đôi bàn tay lóng ngóng khi học vạch những nét gạch mặt đầu tiên rồi run run khi lần đầu tiên học lấy huyệt. Với một người ngoại đạo như tôi, tất cả những sự bỡ ngỡ đó lại đem tới nhiều điều thú vị. Mỗi ngày, tôi háo hức thực hành những bài học đầu tiên. Xoa, chà, day, ấn. Chỉ với những động tác vô cùng đơn giản vậy thôi nhưng lại đem tới cảm giác vô cùng sảng khoái và dễ chịu. Diện Chẩn giúp tôi ngủ ngon hơn và khởi đầu mỗi ngày mới với thật nhiều năng lượng. Cứ thế, tình yêu đối với Diện Chẩn nhẹ nhàng đến trong tôi mà bản thân tôi cũng chẳng hề hay biết. Chỉ biết rằng, tôi nhớ cái cảm giác háo hức mỗi ngày để được tới lớp, để được gặp cô, gặp các bạn, cùng chia sẻ với nhau những pháp đồ chữa bệnh, cùng trao nhau những ánh mắt thân thương, những nụ cười trìu mến. Bất giác, tôi mỉm cười với một tia sáng chợt xuất hiện trong suy nghĩ: “Có phải tôi vừa tìm thấy một lý tưởng mới của cuộc đời mình?”.

Tôi nhớ ánh mắt ấy, nụ cười ấy và cả giọng nói ấy. Tất cả đều thật ấm áp và bình dị. Cô như một người người nông dân bình dị đang cần mẫn hằng ngày hằng giờ dùng hết tâm huyết và tình yêu của mình ươm mầm những hạt giống tâm hồn đầu tiên trên mảnh đất rộng lớn mang tên Diện Chẩn. Cô nhen nhóm lên trong trái tim chúng tôi những ngọn lửa xanh của tình người, tình yêu và hạnh phúc. Nhớ cô tôi lại thêm yêu những chuyến xe buýt đưa tôi đến Hội quán mỗi ngày, nhớ từng cung đường Hà Nội quen thuộc, nhớ những cơn gió hồ Tây thổi xuyên qua kẽ tóc và nhớ cả một mùi hương đặc trưng khó diễn tả nơi Hội quán. Tất cả, từng chút, từng chút một, tôi góp nhặt và đặt vào trong trái tim mình hình ảnh một người thầy, người cô mà tôi đã, đang và sẽ vô cùng ngưỡng mộ.

Đến với Hội quán, tôi có cơ hội được gặp gỡ và học tập với các bác, các anh, các chị và các bạn. Đó thực sự là những vị tiền bối, là những người bạn vô cùng tuyệt vời. Mỗi ngày, chúng tôi bên nhau, quan tâm nhau, chia sẻ với nhau những kiến thức tiếp thu được ở trên lớp, cùng nhau “hội chẩn” và thực hành bước đầu chữa những bệnh đơn giản. Diện Chẩn cũng giúp tôi nhận ra: yêu thương quan tâm người khác cũng là một môn học lớn, một bài tập vĩnh cửu. Ở đó chúng ta vừa đi tìm hiểu, vừa tích lũy, trau dồi từ đó có thể thấy được những giá trị lớn lao và hiểu hơn những gì là hạnh phúc. Và quả thật, chỉ với ba chữ: “Việt – Y – Đạo” tuy ngắn gọn vậy thôi nhưng lại mang trong mình những ý nghĩa nhân văn vô cùng cao đẹp và sâu sắc.

15 ngày được học tập dưới mái nhà Diện Chẩn, tôi thật sự thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều cả trong nhận thức và hành động. Ồ! Hóa ra đi ra ngoài rồi mới thấy có quá nhiều điều mới mẻ khiến tôi phải học hỏi. Tôi nhận ra, học Diện chẩn giúp ích cho chúng ta rất nhiều trong cuộc sống. Chỉ với những động tác vô cùng đơn giản như cào, lăn, xoa, day, ấn, vuốt…thôi cũng có thể chữa được rất nhiều bệnh tưởng chừng như phức tạp. Tôi hạnh phúc khi lần đầu tiên ứng dụng thực hành Diện Chẩn giúp mẹ bớt đau cổ vai gáy, chữa đau họng được cho em và được các bạn bè ở trường, ở lớp thích thú khi được tôi đánh 6 vùng phản chiếu hệ bạch huyết. Thấy vậy, ai cũng tò mò hỏi tôi: “Diện Chẩn là cái gì vậy chị”?. Tôi chợt khựng lại, hóa ra từ trước đến nay vẫn còn rất nhiều người chưa biết đến Diện Chẩn giống như tôi cách đây ít lâu vậy. Tôi chợt nhớ tới lời tâm ngôn và dường như cũng chính là sự trăn trở của thầy khi tôi được học trên lớp: Thầy mong muốn Diện Chẩn ngày càng lan tỏa mạnh mẽ hơn nữa tới tất cả mọi người để mọi người có thể học, hiểu và thực hành trên chính cơ thể mình, để biến mỗi bệnh nhân trở thành một người thầy thuốc. Bởi trong cuộc sống này, sức khỏe chính là khối tài sản lớn nhất của mỗi cá nhân. Do đó biết tự chăm sóc sức khỏe bản thân và gia đình chính là ta đang bảo vệ những tài sản giá trị nhất của cuộc đời. Bao nhiêu năm nay, thầy dùng tình yêu vĩ đại của mình góp nhặt từng chút, từng chút một để rồi trao cho những bệnh nhân của thầy tất cả vốn liếng để họ có thể tự chữa khỏi những vết thương trong cuộc đời mình. Giữa những con đường trải đầy hoa hồng khác, luôn có những con đường phủ kín chông gai. Và thầy, người thầy mà chúng tôi vô cùng kính mến đã lựa chọn bước đi trên con đường chông gai đó. Và quả thật, chính sự hy sinh, sự cống hiến với tình yêu thương vô bờ bến đó của thầy, của cô giờ đây mới có chúng tôi – những học viên sinh viên của Hội quán, được gặp gỡ và sống dưới mái nhà Diện Chẩn và được ngồi viết lên đôi dòng suy nghĩ của bản thân trong chính khoảng khắc này. Thật sự hạnh phúc biết bao.

Đến với Diện Chẩn, tôi bắt đầu tò mò với mọi thứ tưởng chừng như đã quá quen thuộc trên gương mặt mình. Đã không ít lần tôi tự chất vấn bản thân khi nhìn vào những đồ hình huyệt: Tại sao lại thế này, tại sao lại thế kia??? V.v… và rồi, từng ngày, từng ngày một, đôi mắt và tâm trí tôi lại sáng thêm một chút theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Tôi nhận ra ngôn ngữ của đất nước mình, quê hương mình thật đẹp, thật sáng tạo và giàu tính biểu tượng. Mọi ngôn từ dường như luôn có một sự liên kết với nhau tạo thành một mạch máu chạy xuyên trong cơ thể. Người ta vẫn thường hay nói: “Nhìn mặt mà bắt hình dong” với một thái độ có lẽ cũng không được thân thiện cho lắm, nhưng từ khi học Diện Chẩn, tôi dần thích cái gọi là “hình dong” đó. Một cái “hình dong” đầy tính khoa học “Đau cái đầu à? Thì cứ tìm chỗ nào trên gương mặt có chữ “đầu” thì ấn vào đó.” – Bài giảng hôm nào của cô vẫn cứ văng vẳng bên tai mỗi khi tôi cầm tấm đồ hình phản chiếu sinh huyệt. Đó cũng chính là cách thầy, cô truyền cho chúng tôi ngọn lửa của tình yêu quê hương đất nước, yêu những giá trị bản sắc vốn có của dân tộc mình.

Được sống và học tập dưới mái nhà Hội Quán, được soi rọi nhiều chân lý trong tâm ngôn của thầy, mỗi người chúng tôi đang dần trưởng thành hơn trong nhận thức và tình cảm. Một chữ “TÙY” tuy ngắn gọn nhưng vô cùng sâu sắc của thầy như một nguồn sáng đã giúp tôi hóa giải được nhiều vấn đề trong cuộc sống của mình. “ĐỪNG TRANH HƠN – THUA, ĐỪNG CHẤP ĐÚNG – SAI, HAY – DỞ…VÌ TẤT CẢ ĐỀU LÀ VÔ THƯỜNG VÀ TƯƠNG ĐỐI”.  Học Diện Chẩn, tôi dần học được cách bình tĩnh khi đối mặt với các vấn đề trong cuộc sống của mình, biết dung hòa các mối quan hệ “Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến”.. Thật vậy, thế giới ngoài kia rộng lớn biết bao, những điều tốt đẹp vẫn còn nhiều không hết, và trong số những điều tuyệt vời ấy có một thứ mang tên Diện Chẩn. Học Diện Chẩn, chúng ta không chỉ rèn luyện sức khỏe mà còn hiểu thêm về Đạo làm người, biết hướng bản thân hướng tới những giá trị tốt đẹp Chân – Thiện – Mỹ. Với đáy tầng là sự yêu thương giữa con người với con người, vì thế Diện chẩn luôn luôn hoàn thành tốt sứ mạng của mình trong công cuộc giúp đỡ con người một phần nào đó thoát khỏi sự đau khổ. Người ta vẫn thường hay nói: Chỉ khi có được sự chứng kiến của con người mới xác nhận sự tồn tại của phép màu. Có thể ngoài kia vẫn còn rất nhiều người chưa biết đến Diện Chẩn, chưa được trải nghiệm những điều tuyệt vời của Diện Chẩn và chưa tin Diện Chẩn nhưng tôi tin rằng, với những gì tinh túy trong Thuật và những giá trị nhân văn cao đẹp trong Đạo, một ngày nào đó, ngọn lửa yêu thương của Diện Chẩn sẽ được lan tỏa khắp mọi nơi như những gì thầy của chúng tôi mong mỏi. Bởi ngôn ngữ của yêu thương luôn là ngôn ngữ ai ai cũng có thể hiểu được và dễ dàng cảm nhận mà không cần tô vẽ quá nhiều. Thầy như một tấm gương lớn soi đường chỉ lối cho chúng tôi và thầy giúp chúng tôi nhận ra rằng: bằng cách sống cuộc sống của mình ngày hôm nay, vào lúc này, chúng ta đang sống tất cả mọi ngày trong cuộc đời.

Là một cô sinh viên còn rất trẻ, cũng chưa từng được trải nghiệm Diện Chẩn trước khi biết tới Hội Quán, tôi chắc chắn rằng mình còn rất nhiều thiếu sót và phải thực sự cố gắng rất nhiều. Diện Chẩn làm cho tôi muốn khám phá bản thân mình nhiều hơn. Tôi muốn trở thành một cô gái mạnh mẽ. Trong quá khứ, tôi còn ngại khi phải thú nhận những điều mà mình không biết, nhưng giờ đây tôi thấy mình cam đảm hơn để thừa nhận rằng: cuộc đời này còn rất nhiều điểu để ta phải học hỏi. Tuổi xuân rồi cũng sẽ trôi đi không trở lại, song những tư tưởng trên nền tảng của những sự trải nghiệm ta học hỏi trong đời lại lắng đọng lại theo thời gian, càng lắng càng sâu. Vì thế chúng ta hãy cứ tận hưởng, cứ yêu thương khi cuộc đời mang đến cho ta một nhành hoa trong tâm hồn.

Thay cho lời kết, con xin được chân thành cảm ơn thầy, cảm ơn cô đã cho chúng con tình yêu thương, đã hướng chúng con tới những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống. Có thể trong suốt cuộc đời của mình, chưa chắc chúng con có thể ngấm hết được những kiến thức về Thuật, nghiệm hết những giá trị cao đẹp trong mỗi lời tâm ngôn của thầy, nhưng chúng con sẽ tiếp tục học hỏi và hy vọng. Chờ đến một ngày nào đó, khi tình yêu Diện Chẩn trong chúng con đủ lớn, chúng con có thể tự tin bước những bước chân vững chãi hơn trên con đường lý tưởng mà thầy hằng tâm huyết và trên chính cuộc đời mình

Khóa học khác

LIỆU PHÁP TÁC ĐỘNG VÀO TÁM VÙNG TRÊN MẶT (TÁM VÙNG SINH MỆNH)

LIỆU PHÁP TÁC ĐỘNG VÀO TÁM VÙNG TRÊN MẶT (TÁM VÙNG SINH MỆNH)

Ngày đăng: 29/01/2021 11:07 AM

Năm 2006, Thầy Bùi Minh Tâm cùng cha mình (Thầy GS.TSKH. Bùi Quốc Châu) đi dạy Diện Chẩn ở Tây Ban Nha ở nhà của học trò tên là Patryck, thời gian đó Thầy Bùi Quốc Châu tìm ra và dạy “6 vùng Phản chiếu hệ Bạch huyết trên mặt”, thật ra lúc đó là 8 vùng bao gồm vùng gờ lông mày và 1 vùng nữa, nhưng do thực tế ứng dụng khi làm vùng gờ mày có trường hợp bị hạ huyết áp nên về sau bỏ đi.

[14/12] Lớp Diện Chẩn cấp tốc và Âm Dương Khí Công ở Quận 1

[14/12] Lớp Diện Chẩn cấp tốc và Âm Dương Khí Công ở Quận 1

Ngày đăng: 29/01/2021 11:00 AM

[14/12] Lớp Diện Chẩn cấp tốc và Âm Dương Khí Công ở Quận 1

(8/12/2019) MỞ CÂU LẠC BỘ TÂM NGÔN- BÙI QUỐC CHÂU

(8/12/2019) MỞ CÂU LẠC BỘ TÂM NGÔN- BÙI QUỐC CHÂU

Ngày đăng: 29/01/2021 10:59 AM

Nếu Diện Chẩn – Điều Khiển Liệu Pháp là phương tiện để anh( chị) học viên Diện Chẩn đi đến ” Chân, Thiện, Mỹ”, thì Tâm Ngôn Bùi Quốc Châu chính là ngọn hải đăng, là triết lý sống và là con đường đi giúp các học viên Diên Chẩn chúng ta có thể thay đổi tư duy theo hướng ” Chân, Thiện, Mỹ” một cách cụ thể nhất. Nhằm giúp học viên hiểu rỏ hơn về Tâm Ngôn – Bùi Quốc Châu.

(2/12/2019) KHAI GIẢNG LỚP NÂNG CAO

(2/12/2019) KHAI GIẢNG LỚP NÂNG CAO

Ngày đăng: 29/01/2021 10:59 AM

(2/12/2019) KHAI GIẢNG LỚP NÂNG CAO

(11/11/2019) THÔNG BÁO KHAI GIẢNG LỚP DIỆN CHẨN THỰC HÀNH VÀ ÂM DƯƠNG KHÍ CÔNG

(11/11/2019) THÔNG BÁO KHAI GIẢNG LỚP DIỆN CHẨN THỰC HÀNH VÀ ÂM DƯƠNG KHÍ CÔNG

Ngày đăng: 29/01/2021 10:58 AM

THÔNG BÁO KHAI GIẢNG LỚP DIỆN CHẨN THỰC HÀNH VÀ ÂM DƯƠNG KHÍ CÔNG NHẰM GIÚP CÁC ANH (CHỊ) HỌC VIÊN BIẾT CÁCH CHĂM SÓC SỨC KHỎE BẰNG PHƯƠNG PHÁP DIỆN CHẨN
SHOP DIỆN CHẨN
Zalo
Hotline
DMCA.com Protection Status